Câu 1 : Ý nghĩa của bài Sự Tích Hồ Gươm là: - Truyện Sự Tích Hồ Gươm ca ngợi tính chất chính nghĩa, tính chất nhân dân và ca ngợi chiến thắng vẻ vang của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn chống quân Minh xâm lược do Lê Lợi lãnh đạo vào đầu thế kỉ XV.
★ BIBI TV giới thiệu Video: Truyện Cổ Tích - Sự Tích Con Cua BIBI TV ★ Cám ơn các bạn đã xem video ★ Tất cả các cảnh quay và video đều là giả tưởng và
Sự tích con khỉ. Ngày xưa có một người con gái đi ở với một nhà trưởng giả. Nàng phải làm việc quần quật suốt ngày, lại bị chủ đối đãi rất tệ. Cái ăn cái mặc đã chả có gì mà thỉnh thoảng còn bị đánh đập chửi mắng. Vì thế, cô gái tuổi mới đôi mươi mà
Mỹ: Tưởng bị mất tích, không ngờ cậu bé 7 tuổi chết trong máy giặt. Một ngày kia, Agatha Christie đang ngồi lặng lẽ trên tàu hỏa thì bỗng thoáng nghe thấy có ai đó đang nhắc đến tên mình. Trong toa tàu, như bà kể lại, là "2 người phụ nữ đang thảo luận về tôi, cả hai
Ưu điểm của cửa cuốn sua chua cua cuon. Bố sơ suất thả cửa cuốn, kẹp chết con. Ngày 22.10.2011, tại tổ 10, tiểu khu số 1, Khu đô thị mới Lào Cai - Cam Đường, thành phố Lào Cai (Lào Cai) đã xảy ra một tai nạn thương tâm. Người cha thả cửa cuốn thủy lực tại gia
Câu chuyện Sự tích con Muỗi. Sự tích con Muỗi là truyện cổ tích được nhà nghiên cứu văn học dân gian Nguyễn Đổng Chi kể lại, nói về một người đàn bà phụ tình, bạc nghĩa, vì thế đã bị trừng phạt. Sau khi chết đi, cô ta hóa thành con Muỗi ngày nay. 1. Người chồng
Truyện cổ tích cho bé. "Sự tích Bà Chúa Bèo" là truyện cổ tích của Việt Nam mang đến ý nghĩa yêu thương con người, đồng loại. Mẹ hãy kể cho bé nghe trước khi đi ngủ nhé! Ngày xửa ngày xưa, từ rất lâu, có một cô bé hiền lành sóng ở một ngôi làng nọ, rất chịu
16oMl.
Trang chủ Nuôi con IQ EQ Truyện cổ tích răn dạy trẻ biết giúp đỡ người khác trong cuộc sống, cũng như lễ phép với người lớn tuổi. Nội dung truyện cổ tích sự tích con cua Ngày xửa ngày xưa, không ai nhớ rõ khi nào, có một cô gái xinh đẹp, nết na nhưng kém may mắn hơn những người khác. Cô mồ côi mẹ lúc chưa đầy tháng tuổi. Cha lấy vợ kế được một thời gian thì chẳng sao ông sinh bệnh rồi qua đời, để lại cô con gái bé bỏng một mình. Cô gái sống với mẹ kế cùng đứa con riêng của mẹ. Cô con gái riêng của bà mẹ kế suốt ngày chỉ ra ngắm vào vuốt, chẳng phải làm việc gì cả, mà có làm gì thì cũng chẳng thành. Nhưng mọi lời khen ngời bà mẹ đều dành cho cô ta và cô ta lấy thế làm hãnh diện lắm. Lúc nào công ta cũng vênh vênh, váo váo, kiêu kỳ, tự cao tự đại cứ như mình là lá ngọc cành vàng vậy. Còn cô gái mồ côi thì phải làm hết mọi việc. Biết thân phận mình, vốn tính hiền lành, ngoan ngoãn, cô chịu đựng hết thảy, nín lặng làm hết mọi việc bà mẹ ghẻ đổ lên đầu. Cô dằn lòng gánh chịu mọi lời mắng chửi trút xuống đầu mình. Bao nhiêu người thương mến cô, thông cảm cho hoàn cảnh của cô, nhưng họ chẳng biết làm gì để giúp cô bớt khổ. Một hôm, thấy cô mặc chiếc váy hoa rực rỡ, mụ dì ghẻ nổi cơn tam bành. Bởi xưa nay cô vốn đã xinh đẹp, giờ trong chiếc váy mới, trông cô lại càng xinh đẹp, kiều diễm hơn. Con con gái mụ dì ghẻ thì có đắp bao nhiêu lụa là gấm vóc vào mà vẫn không sao che lấp được vẻ ngoài xấu xí. Bao nhiêu chàng trai tuấn tú tài giỏi đều chỉ muốn lấy được cô gái mồ côi làm vợ. Đến nước này, mụ không sao chịu đựng nổi. Mụ dì ghẻ sôi máu, xấn xổ vào cô gái đáng thương mà tru tréo, đánh đập – Con ranh kia, sao mày cứ luẩn quẩn trước mắt tao. Đồ lười chảy thây. Biết kiếm việc gì cho mày làm bây giờ, không kẽ ra sông giặt đống giẻ rách vứt ngoài ngõ. Mà này, chiếc váy đẹp thế này, mày ăn cắp ở đâu vậy. Nói mau. Mụ dì ghẻ thẳng tay đánh cô con chồng. Mụ không ngớt gào thét – Nói ngay, đồ thối thây, thằng khốn nạn nào cho mày chiếc váy đó hả. Ảnh minh họa. – Mẹ ơi! Con xin mẹ. Chẳng có gã đàn ông nào cho con cả, mà chính của một bà già cho con đấy chứ! Nghe thấy thế, mụ dì ghẻ nghiến răng ken két quát lên – Bà già? Làm gì có bà già nào mà lại tốt bụng quá vậy. Thôi, nói thật đi, tao tha cho. – Thưa mẹ! Con nói thật đấy, con chẳng biết bà già ấy là ai nữa. Hôm ấy, con ra sông giặt quần áo cho mẹ và em, bỗng có một và cụ rách rưới, bẩn thỉu đứng bên cạnh con phều phào xin nước uống. Nước sông đục ngầu nên con lấy ống nước đem theo đưa cho bà cụ. Bà cụ uống nước xong liền cho con cái bọc nhỏ, bảo là thưởng cho lòng tốt của con. Mở ra thấy chiếc váy đẹp này, con định trả lại cho bà cụ, nhưng không thấy bà đâu nữa. Mụ di ghẻ nghĩ “Có lẽ đúng thế, con nhãi này chắc không dám nói dối. Thảo nào bấy lâu nay người làng cứ bàn tán xôn xao là có một bà tiên nào đó. Đúng là bà tiên ấy đã cho con ranh chiếc váy đó. Vậy ta phải cho con gái ta ra sông để xin bà tiên cho nó xinh đẹp được không”. Thế là từ ngày ấy, cô gái mồ côi không phải đi giặt nữa. Con gái riêng của mụ thay thế công việc không lấy gì dễ dàng đối với cô ta. Nhưng mong muốn được gặp bà tiên để xin cho mình đỡ xấu đã thôi thúc cô ta. Ngày nào cô cũng ra sông với vài cái khăn nhỏ, hy vọng gặp được bà tiên nọ. Thế rồi hôm ấy, một buổi sáng đẹp trời. Mây trôi bồng bềnh, chim sơn ca hót véo von, hoa thi nhau khoe sắc. Cô gái đỏng đảnh õng ẹo đi ra sông để giặt. Cô thấy mộ bà cụ lạ mặt xuất hiện. Nhìn thấy bà cụ, cô gái kiêu kỳ định lấy bầu nước của mình ra đưa cho bà. Bà cụ tới gần bảo – Chào cô gái! Vạt váy của tôi lấm bùn, cô làm ơn lấy nước gột cho tôi với. Cô gái đỏng đảnh cong cớn đáp – Cái mụ già bẩn thỉu này. Bà nghĩ tôi là gì mà bảo tôi làm cái việc ghê tởm ấy. Dạng bà xách dép cho tôi còn chưa xứng. – Chà! Đúng là một đứa con gái hư hỏng, hỗn láo. Con bé này không giống con bé kia. – Sao, bà biết chị gái tôi à? Cô gái đỏng đảnh hốt hoảng kêu lên. Cô ta hiểu là mình đã phạm sai lầm không thể cứu vãn được. Thế là công toi mấy ngày mình phải chịu khổ sở. Cô gái mở miệng định xin bà cụ tha lỗi và cầu xin cụ cho mình được xinh đẹp thì bà cụ đã nghiêm sắc mặt. – Một con người có tâm hồn xấu xí thì không thể trở thành người con gái xinh đẹp được. Lũ các ngươi phải bị trừng phạt. Bà cụ nói xong thoắt biến mất như chưa từng xuất hiện ở đấy. Liền sau đó, cô gái đỏng đảnh cũng biến mất. Ở chỗ cô ta vừa đứng, xuất hiện một con vật nho nhỏ, xám xịt, chân cẳng tua tủa. Đến nay cứ thấy người lại gần con vật đó lại vội lủi xuống sông. Đó chính là con cua. Bài học hay từ truyện cổ tích Truyện cổ tích răn dạy trẻ biết giúp đỡ người khác trong cuộc sống, cũng như lễ phép với người lớn tuổi. Thi Thi Nguồn Thời báo văn học nghệ thuật Tin liên quan Tin bài cùng chủ đề Dạy con vâng lời
Ngày xưa, có một cô gái xinh đẹp, nết na, mồ côi mẹ lúc chưa đầy tháng. Người cha lấy vợ kế được một thời gian, không hiểu sao ông sinh bệnh chết, để lại cô con gái bé bỏng. Cô bé phải sống với mẹ kế và con riêng của bà ta. Con riêng của dì ghẻ suốt ngày ngắm vuốt, chẳng làm được việc gì, mà có làm thì cũng hỏng. Thế nhưng cô ta lại được mẹ yêu chiều nên lúc nào cũng vênh váo, kênh kiệu, tự coi mình là lá ngọc cành vàng. Mọi việc trong nhà dồn hết vào cô gái mồ côi. Biết phận mình, lại bản tính hiền lành nên cô chịu đựng hết thảy, nín lặng làm hết mọi việc mà bà dì ghẻ giao cho. Vậy mà cô vẫn bị mắng chửi, đánh đập một cách thậm tệ. Ai biết chuyện cũng đều thương cho cô bé mồ côi tội nghiệp. Một hôm, thấy cô gái mặc chiếc váy hoa rực rỡ, mụ dì ghẻ nổi cơn tam bành. Cô vốn đã xinh đẹp, nay mặc áo đẹp vào trông cô lại càng xinh hơn. Con gái mụ dù có đắp ngọc ngà, châu báu vào thì cũng chỉ như quỷ sa tăng mà t hôi. Chẳng ma nào ngó đến, các chàng trai chỉ muốn được gặp và kết hôn với cô gái mồ côi. Mụ dì ghẻ sôi máu, xấn xổ vào cô gái đáng thương - Con ranh kia, sao mày cứ luẩn quẩn trước mắt tao, biết kiếm việc gì cho mày làm bây giờ, đồ lười biếng kia. á à, chiếc váy đẹp này mày ăn trộm của ai, nói mau! Vừa la hét mắng chửi, mụ vừa lao vào đánh cô gái tới tấp. - Con xin mẹ - Cô gái mếu máo van xin - Con chẳng ăn cắp của ai cả. Có một bà già cho con đấy. - Một mụ già ? Làm gì có mụ già nào tốt bụng đến thế. Nói sự thật đi, tao tha! - Thưa mẹ, con nói thật đấy. Con chẳng biết bà ấy là ai. Hôm nọ, con ra sông giặt quần áo, có một bà già đi qua, trông bà ấy rất rách rưới. Bà ấy xin con nước uống. Con đã lấy bình nước đem theo đưa cho bà cụ. Uống xong, bà ấy đưa cho con một cái bọc nói rằng thưởng cho lòng tốt của con. Mở ra con thấy cái váy này, quay lại định trả lại cho bà cụ thì bà đã đi mất. - Có lẽ con bé này nói thật - Mụ dì ghẻ thầm nghĩ. Thảo nào gần đây làng xóm cứ đồn là có một bà tiên nào đó. Vậy ta phải để con gái ta ra sông để xin bà tiên cho nó xinh đẹp mới được. Thế là từ ngày ấy, cô gái mồ côi không phải ra sông giặt nữa mà thay vào đó là con riêng của mụ dì ghẻ. Vì cũng mong muốn được bà tiên để được xinh hơn nên mặc dù rất lười và không muốn giặt quần áo, con riêng của mụ ngày nào cũng ra sông đem theo mấy cái khăn tay nhỏ để giặt. Một buổi sáng đẹp trời, cô gái đỏng đảnh õng ẹo ra sông. Cô thấy một bà cụ lạ xuất hiện. Nhìn thấy bà cụ, cô gái kiêu kì định lấy bầu nước của mình đưa ra thì bà cụ cất tiếng - Này cô gái! Vạt váy của tôi lấm bùn. Cô có thể lấy nước gột sạch hộ tôi được không? Cô gái đỏng đảnh cong môi đáp - Cái mụ già bẩn thỉu này. Tại sao tôi phải làm cái việc ghê tởm ấy. Bà hãy tự làm đi. - Chà cái con bé hỗn xược này, mày thật không giống cô gái kia chút nào. Một con người độc ác thì không thể trở thành người con gái xinh đẹp được. Nhà ngươi phải bị trừng phạt. Bà cụ nói xong thì biến mất như chưa từng xuất hiện Cô gái đỏng đảnh kia chưa kịp mở lời xin lỗi bà cụ và xin bà cụ cho xinh đẹp thì cũng vội biến mất. ở chỗ cô ta xuất hiện một con vật nho nhỏ, người xám sịt, chân cẳng tua tủa. Hễ cứ thấy người là con vật đó lủi xuống sông. Người ta gọi đó là con cua.
Ngày xưa, có một cô gái xinh đẹp, nết na, mồ côi mẹ lúc chưa đầy tháng. Người cha lấy vợ kế được một thời gian, không hiểu sao ông sinh bệnh chết, để lại cô con gái bé bỏng. Cô bé phải sống với mẹ kế và con riêng của bà ta. Con riêng của dì ghẻ suốt ngày ngắm vuốt, chẳng làm được việc gì, mà có làm thì cũng hỏng. Thế nhưng cô ta lại được mẹ yêu chiều nên lúc nào cũng vênh váo, kênh kiệu, tự coi mình là lá ngọc cành vàng. Mọi việc trong nhà dồn hết vào cô gái mồ côi. Biết phận mình, lại bản tính hiền lành nên cô chịu đựng hết thảy, nín lặng làm hết mọi việc mà bà dì ghẻ giao cho. Vậy mà cô vẫn bị mắng chửi, đánh đập một cách thậm tệ. Ai biết chuyện cũng đều thương cho cô bé mồ côi tội nghiệp. Một hôm, thấy cô gái mặc chiếc váy hoa rực rỡ, mụ dì ghẻ nổi cơn tam bành. Cô vốn đã xinh đẹp, nay mặc áo đẹp vào trông cô lại càng xinh hơn. Con gái mụ dù có đắp ngọc ngà, châu báu vào thì cũng chỉ như quỷ sa tăng mà thôi. Chẳng ma nào ngó đến, các chàng trai chỉ muốn được gặp và kết hôn với cô gái mồ côi. Mụ dì ghẻ sôi máu, xấn xổ vào cô gái đáng thương - Con ranh kia, sao mày cứ luẩn quẩn trước mắt tao, biết kiếm việc gì cho mày làm bây giờ, đồ lười biếng kia. Á à, chiếc váy đẹp này mày ăn trộm của ai, nói mau! Vừa la hét mắng chửi, mụ vừa lao vào đánh cô gái tới tấp. - Con xin mẹ. - Cô gái mếu máo van xin. - Con chẳng ăn cắp của ai cả. Có một bà già cho con đấy. - Một mụ già? Làm gì có mụ già nào tốt bụng đến thế. Nói sự thật đi, tao tha! - Thưa mẹ, con nói thật đấy. Con chẳng biết bà ấy là ai. Hôm nọ, con ra sông giặt quần áo, có một bà già đi qua, trông bà ấy rất rách rưới. Bà ấy xin con nước uống. Con đã lấy bình nước đem theo đưa cho bà cụ. Uống xong, bà ấy đưa cho con một cái bọc nói rằng thưởng cho lòng tốt của con. Mở ra con thấy cái váy này, quay lại định trả lại cho bà cụ thì bà đã đi mất. - Có lẽ con bé này nói thật - Mụ dì ghẻ thầm nghĩ. Thảo nào gần đây làng xóm cứ đồn là có một bà tiên nào đó. Vậy ta phải để con gái ta ra sông để xin bà tiên cho nó xinh đẹp mới được. Thế là từ ngày ấy, cô gái mồ côi không phải ra sông giặt nữa mà thay vào đó là con riêng của mụ dì ghẻ. Vì cũng mong muốn được bà tiên để được xinh hơn nên mặc dù rất lười và không muốn giặt quần áo, con riêng của mụ ngày nào cũng ra sông đem theo mấy cái khăn tay nhỏ để giặt. Một buổi sáng đẹp trời, cô gái đỏng đảnh õng ẹo ra sông. Cô thấy một bà cụ lạ xuất hiện. Nhìn thấy bà cụ, cô gái kiêu kì định lấy bầu nước của mình đưa ra thì bà cụ cất tiếng - Này cô gái! Vạt váy của tôi lấm bùn. Cô có thể lấy nước gột sạch hộ tôi được không? Cô gái đỏng đảnh cong môi đáp - Cái mụ già bẩn thỉu này. Tại sao tôi phải làm cái việc ghê tởm ấy. Bà hãy tự làm đi. - Chà cái con bé hỗn xược này, mày thật không giống cô gái kia chút nào. Một con người độc ác thì không thể trở thành người con gái xinh đẹp được. Nhà ngươi phải bị trừng phạt. Bà cụ nói xong thì biến mất như chưa từng xuất hiện Cô gái đỏng đảnh kia chưa kịp mở lời xin lỗi bà cụ và xin bà cụ cho xinh đẹp thì cũng vội biến mất. Ở chỗ cô ta xuất hiện một con vật nho nhỏ, người xám sịt, chân cẳng tua tủa. Hễ cứ thấy người là con vật đó lủi xuống sông. Người ta gọi đó là con cua. Ý nghĩa Sự tích con cua muốn đề cao tính tốt bụng nhân hậu của cô gái mồ côi sống cùng người mẹ kế, dù cho cuộc sống có bất hạnh, chịu nhiều tổn thương, đòn roi từ người mẹ kế nhưng cô vẫn giữ trong mình một sự hồn nhiên tốt bụng, biết giúp đỡ người khác, và đã được đền đáp cho lòng tốt của mình, bên cạnh đó yếu tố đặc biệt của câu chuyện là việc người con gái ruột đỏng đảnh của mẹ kế bị biến thành con cua cả đời phải chui lủi xống bùn đất vì khinh thưởng người khác. Last edited by a moderator 26 Tháng năm 2023 truyện cổ tích
Ca khúc Sự Tích Con Cua do ca sĩ Phù Thủy thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát su tich con cua mp3, playlist/album, MV/Video su tich con cua miễn phí tại
su tich con cua